Khuynh hướng tiểu thuyết - Điện ảnh trong Văn học Pháp thế kỉ XX (20/07/2015)

Tiểu thuyết Mới ( Nouveau roman ) là khuynh hướng tiên phong trong việc mở đường đến với điện ảnh vào những năm này. Và với vai trò chủ soái của mình, Alain Robbe-Grillet, cũng đồng thời đóng vai trò "phát ngôn" trong khuynh hướng tiểu thuyết điện ảnh. Chính ông là người đầu tiên trong văn học Pháp "tung" ra khái niệm tiểu thuyết-điện ảnh sau khi đã thực hiện bộ phim Hoa bất tử năm 1962.

Cấu trúc không gian – thời gian của “Nghệ nhân và Magarita” nhìn từ nguyên lý trò chơi (20/07/2015)

Bài viết này tập trung lí giải cấu trúc không-thời gian của tiểu thuyết Nghệ nhân và Margaritatừ nguyên lí của trò chơi nhằm chỉ ra những đặc điểm nổi bật trong cấu trúc không – thời gian tác phẩm cũng như con đường xâm nhập của tư duy huyền thoại vào cấu trúc đó.

Motif cái song trùng trong truyện ngắn Edgar Allan Poe (17/07/2015)

Cái song trùng (the double) đã tồn tại từ lâu trong các nền văn hoá nghệ thuật nhân loại. Đó là sự thể hiện các con vật, sự vật theo nguyên lí cặp đôi, thể hiện tính lưỡng diện, sự tồn tại song song không thể thiếu nhau của các đối cực… Tôn giáo truyền thống thường quan niệm “linh hồn là bản trùng của chủ thể sống, có thể tách rời thể xác khi chủ thể chết, hoặc trong giấc mộng hoặc do một thao tác ma thuật, và có thể thác sinh vào chính thể xác đó hay vào một thể xác khác. Như vậy, hình ảnh con người tự hình dung về mình là một hình ảnh nhân đôi”[1].

Nhập môn: Văn học là gì? (18/06/2015)

Đã có những cố gắng khác nhau nhằm định nghĩa văn học. Thí dụ, bạn có thể định nghĩa nó như tác phẩm viết mang tính "tưởng tượng" hiểu theo nghĩa hư cấu - tác phẩm viết "không chân thật" hiểu theo nghĩa đen của cụm từ này. Nhưng ngay cả sự phản ánh ngắn gọn nhất về những gì người ta thường đưa vào dưói tiêu đề văn học lại cho thấy định nghĩa này sẽ không đứng vững nổi. Văn học Anh thế kỷ XVII gồm những tác giả như Shakespeare, Webster, Marvell và Milton; nhưng phạm vi của văn học còn nới rộng bao gồm cả những tiểu luận của Francis Bacon, những bài thuyết giáo của John Donne, tự truyện mang tính tôn giáo của Bunyan và bất cứ những gì Sir Thomas Browne đã viết. Thậm chí nó còn có bao hàm một mớ tác phẩm gồm Leviathan của Hobbes hay Lịch sử cuộc nổi loạn của Clarendon.

Di sản văn học lãng mạn (06/05/2015)

Chủ nghĩa lãng mạn trong văn học là một trào lưu có mặt ở hầu hết các nước châu Âu, nước Mỹ và khu vực Mỹ La tinh. Trào lưu này phát triển khoảng từ năm 1750 tới 1870. Điểm nổi bật của văn học lãng mạn là sự đề cao trí tưởng tượng và tính chủ quan trong quá trình tiếp cận, tự do suy ngẫm, thể hiện và lý tưởng hóa thiên nhiên. Thuật ngữ romantic ( lãng mạn) lần đầu xuất hiện vào thế kỷ XVIII , bắt đầu từ thuật ngữ tiếng Anh “romancelike”, có nghĩa là giống với nhân vật kỳ lạ trong những tác phẩm thể loại romance thời trung cổ (medieval romance). Đây là một thể loại phổ biến, dưới hình thức thơ hoặc văn xuôi, liên quan đến truyền thuyết, hiện tượng siêu nhiên hay những chủ đề tình cảm với các nhân vật yêu đương si mê. Sau này, thuật ngữ romance được dùng để chỉ những câu chuyện liên quan đặc biệt đến các hiệp sĩ, tinh thần thượng võ, tình yêu cao quý. Thể loại romance và sử thi khá giống nhau nhưng các tác phẩm sử thi thường dài hơn và không chú trọng nhiều tình yêu nam nữ.
Các tin đã đưa ngày: